Ở Xứ Người Có Thiên Thần

Chương 19

trước
tiếp

Gọi điện, nhắn tin thằng L các kiểu thì không thấy hồi đáp, Clara thì bảo có việc nên xin về trước, lúc này chỉ còn mình và Elisa trong công viên mà thôi. Ông bà cũng đã dắt con chó đi về trước, giờ chẳng lẽ hỏi ông bà thằng L đâu? Thôi kệ nó, cùng em đi ngắm cảnh trong công viên rộng lớn này. Nơi đây không khác gì một cánh rừng già, men theo những con đường mòn nhỏ, bên cạnh có con suối chảy rí rách, một khung cảnh thật thích hợp để chill, chỉ tiếc là mình không mang theo cái loa đi.

– Mình cứ đi như vậy hả anh?
– Chắc vậy, dù sao vẫn còn sớm. Anh thích đi bộ ngắm cảnh như này cho thư thái, chứ về phòng thì hơi bí.
– Ah. Anh nhìn kìa

Em chỉ về phía bãi cỏ xa xa. Một bãi cỏ xanh rì, rộng bạt ngàn, nơi đó có những chú ngựa đang thong thả gặm cỏ, đàn dê đang phơi nắng, thỉnh thoảng lại xuất hiện mấy con thỏ nghịch ngợm rồi lại chạy mất hút.

– Ngày xưa em hay được bố mẹ dẫn đi những nơi như này lắm. Nhà em ở vùng biển mà nên không có khung cảnh nào như này.
– Vậy hả. Hồi anh ở VN cũng có mấy vườn thú như này, nhưng anh ít khi ra lắm. Mấy chỗ như vậy hồi bé anh còn thấy thích thú, nhưng lớn lên rồi thì không còn thấy như xưa nữa.
– Đúng vậy, giờ em cũng thấy em như thế… Nhưng mà lâu rồi em không được thấy những cảnh này, nên em vẫn thấy vui!

Ở Hà Nội có Thủ Lệ và Bách Thảo, nhưng có lẽ hai công viên đấy cộng vào cũng không to bằng công viên này, cảm giác như đây là rừng quốc gia rồi. Mải mê trong này lâu rất dễ bị lạc nếu không có bản đồ. Elisa thì cứ vừa đi vừa nghịch ngợm như một đứa trẻ con, còn mình thì chỉ muốn nằm ra bãi cỏ này mà ngủ mà thôi. Đi phải một lúc lâu lắm, hai chân cũng đã mỏi nhừ thì cả hai mới thấy đường ra khỏi công viên. Elisa trên đường ra cứ vòi mình, lúc đầu thì em nắm tay mình đi, sau đó là cõng em trên lưng, bế em chạy trên con đường mòn gồ ghề ấy, mình muốn gãy lưng mà nhìn thấy em vui vậy cũng bớt đi phần nào. Đã là con gái, lại còn là đồ trẻ con, ấy thế mà mấy phút trước còn nói chuyện như là chính trị gia vậy .

Thật may là công viên này gần bãi đỗ nơi em để xe nên đi về cũng không mất quá nhiều thời gian. Chẳng biết tml kia đã về chưa nữa, thứ ghé qua phòng nó xem nào.

– Em cứ về phòng trước đi nhé. Anh qua phòng thằng L đã.
– Thôi cứ để em đi cùng anh, rồi về cùng nhau luôn.

Em lẽo đẽo theo sau mình. Đến phòng tml, gõ cửa mãi mà không thấy động tĩnh gì, chợt vô thức vặn tay nắm. Cửa không khóa . Phòng thì bửa bộn kinh khủng, nó chất đống quần áo lên giường nên hôi rình cả phòng, đến Elisa còn phải nhăn mặt . Chìa khóa phòng cậu bé vẫn để trên bàn, tml này đ sợ ai vào phòng nó cướp hay sao ấy. Thôi phải chuồn khỏi đây nhanh trước khi hai đứa bị ngộ độc khí mất. Trước khi đi mình còn nghĩ ra một trò: khóa cmn phòng thằng này lại rồi cầm chìa khóa về phòng mình .

Về phòng, không có ai đánh liên minh cùng cũng chán, đành mở pes lên làm mấy trận online vậy. Elisa thì ngồi trên giường lướt điện thoại. Được một lúc, đang trong trận căng cả não thì em trèo lên người mình . Em ngồi trong lòng mình, quàng hai tay qua eo mình, gác cằm lên vai, thỉnh thoảng hơi nghiêng đầu rúc vào phía cổ mình.

– Nào, làm thế anh lại thua đấy.
– Kệ anh! Em thích ngồi trong lòng anh như này hơn. Em yêu anh!
– Ừ rồi nhưng đừng chắn anh đấy

Em ngồi như vậy công nhận khó chơi thật, nhưng không hiểu sao mình vẫn thấy vui. Em như một cô mèo luôn muốn chui rúc vào lòng mình khi cần, đáng yêu và ấm áp vô cùng. Chợt thấy tội lỗi cho em sau những chuyện xảy ra quá. Mình từng có lúc nghi ngờ tình yêu của em vì mọi thứ đến quá nhanh, và mình hay so đo với Sarah. Giờ khi mình đã để Sarah sang một bên rồi, mình đã toàn tâm toàn ý chỉ dành trọn tình yêu này cho Elisa, giống như em dành trọn trái tim của em cho mình vậy. Hơi thở của em dường như nhẹ dần, em như thiếp đi. Mình không dám cử động mạnh, sợ làm em thức giấc. Nhưng cũng chẳng được lâu, lại bế em ra giường nằm thôi. Em nằm nhưng vẫn rúc và ôm mình, mình thì không thấy buồn ngủ nên cứ nằm lướt điện thoại. Mấy lần mình bị rơi điện thoại vào mặt  mà em vẫn cứ ngủ say như chết, chắc nô đùa ở công viên mệt quá đây mà. Gác máy rồi thiếp đi một lúc, bỗng dưng nghe thấy tiếng gõ cửa.

– Vào đi
– Đm m ơi, phòng t bị khóa cửa, t bị nhốt ở ngoài cmnr
– Ơ m đi mà đ khóa à tml?
– Không, t ra ngoài có bao giờ khóa đâu
– Vkl tml chủ quan vl? Chìa khóa đ cầm theo luôn?
– Ờ, đen vl
– Ngu lại đổ tại số . Thế gọi điện cho bọn phụ trách kí túc đi rồi ngồi đây đợi, óc chó lắm cơ.
– Đm ngồi đây ngắm hai anh chị ôm nhau à?
– Ơ thế chứ đm muốn gì?
– Về phòng
– Về thì cứ đợi bọn phụ trách mở khóa phòng chứ, chẳng lẽ ngồi ngoài? Cần gì gấp.
– Đm thế giờ sao?
– Đm sao hỏi t?
– À phòng m có sạc điện thoại không?
– Có nhưng sạc iphone, m dùng được đ đâu.
– Vkl, bỏ mẹ.

Đ hiểu tml này làm gì mà cứ gấp thế. Mà thôi đùa nó thế cũng hơi quá, nhưng chẳng lẽ lại bảo mình giấu, thế nó đấm cho tòe mỏ. Chìa khóa thì đang trong túi quần Elisa, em thì ôm mình ngủ. Thôi đành đợi lúc em dậy vậy, đằng nào cũng đang sướng vì được em ôm .

– Mà nãy giờ đi đâu mà bỏ bạn bè thế?
– Đi lượn
– Ô đi lượn mà không đi cùng anh em?
– Thì t đi một mình
– Dở hơi vkl  Bố lại chả biết thừa. Clara thì đi về trước, ông bà thì dắt chó theo bọn t một đoạn rồi cũng về, còn mỗi hai anh chị . Máy bay chất lượng đó cu.
– Cc, t đi theo nói vài chuyên với Gaëlle thôi.
– Đm nói cmn ra đi còn bày đặt, anh em với nhau cả, còn là con gái ông bà nhà t nữa.
– Thôi kệ mẹ đi, đã đến được đâu đâu.

Thằng cu này mình đã để ý nó nhắm Gaëlle từ cái nhìn đầu tiên rồi. Chắc muốn cưa bằng được đây. Mà có khi nào nó đưa bà chị về phòng mà đ có chìa khóa không nhỉ . Mà kệ đã, đang tận hưởng giấc say nồng với Elisa. Tml mở máy tính mình lên, vào fb, thấy nó mở khung chat: Gaëlle R.

– Có luôn fb rồi cơ à, nhanh thế?
– Ờ. Tưởng m cũng có?
– Đ, hôm nay t mới gặp bà ý lần đầu tiên, thấy ông bà bảo đi làm xa mà.
– Ờ, làm tận bên Luxembourg (Lúc-xăm-bua)
– Vkl ghê thế, mà tình yêu thì quan trọng gì khoảng cách
– Cc
– Tránh ra cho t xem fb bà chị nào
– Tự dậy mà xem
– Đang để Elisa ngủ. Tránh ra máy bố không bố rút điện bây giờ.

Nói rồi nó tránh ra thật luôn. Ngó lướt qua thấy làm trang điểm hay sao ý, đăng mấy ảnh bà chị hóa trang mặt theo kiểu kinh dị, mà hóa trang giỏi vkl, nhìn y như thật, có khi phải trình nghệ nhân rồi cũng nên.

– Kéo xuống xem relationship gì chưa, hay lấy chồng rồi thì bỏ mẹ. Hoặc lại giống Elodie ý.
– Cc, t check rồi
– Nhanh vkl thằng này.

Nói chung mình vẫn giữ quan điểm là Gaëlle rất xinh, tml L mà có được bà chị này thì cũng ngon trym thật sự. Cơ mà chợt nghĩ, thằng này cũng thuộc dạng thần đồng trong lớp, điểm số trong top đầu, nhưng các kĩ năng xã hội của nó thì tệ thật sự. Gần như là nó khó giao tiếp, làm quen gái cũng nhát, nhưng bắt chuyện được với Gaëlle thì chắc là cũng quyết tâm cưa đổ rồi đây. Rồi, đến lúc quay trở lại nghề của mình rồi đây: nghề đẩy láo .

– Rủ bà chị đi chơi chưa?
– Chưa. Gaëlle chỉ ở Rennes hết tuần này thôi, rồi lại sang Luxembourg làm việc.
– Thế cũng căng nhỉ. Coi như m chỉ có tuần này để làm việc đại sự. Thử áp dụng cách của t với Elisa xem.
– Cách gì?
– Ơ thế không biết Elisa với t yêu nhau như nào à? Rủ đi ăn nhà hàng này, tán vài ba câu này, ra hàng cafe ngồi, khen em nó mấy câu, rồi lên bar, rồi về phòng và boom ka la boom
– Bỏ mẹ m. Gaëlle đâu phải tuýp người như vậy. Nó nghiêm túc bỏ mẹ.
– Ờ thì nói chuyện kiểu nghiêm túc. Cứ hỏi vài câu về công việc, cuộc sống ở Luxembourg, rồi đá dần sang chuyện cá nhân, rồi cũng chia sẻ chuyện cá nhân của mình, và thế là hai tâm hồn đồng điệu tìm thấy nhau
– Nói nghe ngứa vl. Ít nhất bố m biết làm gì
– Ờ, nhưng ít nhất cũng phải rủ bà chị đi chơi đi. Có thế mới nói chuyện với nhau được.

Nói rồi tml quay ra ib rủ Gaëlle đi chơi luôn . Nhanh chóng có kèo, thứ năm tới này hai anh chị sẽ đi ăn, mà thằng bé còn gửi emoji trái tim mới buồn nôn chứ . Thôi thì mình cũng chỉ hóng thành phẩm thôi chứ cũng không quan tâm lắm cậu bé làm như nào. Một lúc sau thì Elisa ngáp ngắn ngáp dài dậy.

– Ơ L ở đây à?
– À ừ, phòng mình bị khóa, mình đợi người phụ trách.
– Ơ chìa khóa phòng bạn đây này, xin lỗi nhé mình ngủ quên.

Ơ kìa . Mình đơ cmn ra luôn, Elisa lúc sau hình như cũng biết em vừa chơi ngu rồi, cúi mặt xuống. Tml L thì cảm ơn theo cái giọng cay cú đcđ, lúc về phòng thì cứ lườm đểu mình liên tục, đúng là em ơi giết anh cmnr.

– Ơ xin lỗi anh nhé, em vừa ngủ dậy nên hơi ngáo. Sorry màaa
– Biết thế
– Ơ kia là fb ai kia? Gaëlle?
– À ừ, tml L lúc nãy ở đây mở fb lên mà không thoát. Cậu bé đang tán bà chị đấy mà
– Ơ thật á? Tưởng là L với Clara?
– Anh chịu, chắc chuyển đối tượng rồi
– Hmm… kệ đi. Chị ý xinh mà
– À thì xinh thật…

Đến hôm thứ năm, trường được nghỉ buổi chiều nên cậu bé tất bật chuẩn bị đồ lắm, đúng là tml. Quần tây áo sơ mi giày tây chỉnh tề từ sớm, mà đm nhìn đ giống đi hẹn hò lắm, nhìn giống đi đám tang hơn.

– Ê nên mang theo gì đi không m?
– Mang trym theo là được, cái đấy quan trọng nhất
– Đm bố hỏi thật.
– Thế mang não đi. Tán gái đ có não nó ngu học lắm
– Đkm đ đùa.
– Chịu. Cầm bó hoa đi chắc là được?

Rồi cậu bé chạy đi mua hoa thật, mà nhìn bó hoa cũng đ khác gì hoa đi đám tang cả. Mong là cậu bé sống ổn đêm nay. Đúng giờ lành phong thủy là tml xuất hành luôn. Elisa còn có nhã ý định chở đi bằng ô tô nữa nhưng nó bảo thôi.

– Nhìn L bảnh thế nhỉ, khác hẳn mọi ngày
– Thì có gái vào nên mới thế. Khi yêu có ai bình thường bao giờ
– Ý anh là em không bình thường?
– À không :<. Mà như thế tức là anh cũng không bình thường mà.
– Kệ anh

Tối đấy ngồi try hard đến tầm hơn 10h đêm đã thấy tml vác dái về rồi, không biết làm ăn được gì không. Thấy fb online, chắc không đến nỗi vừa ngồi tán gái vừa lướt fb đâu nhỉ nên đoán là đã về, ib cái.

– Sao rồi cu?
– Về rồi, cũng ổn
– Ổn là clgt? Làm ăn được gì?
– Thì tặng hoa, gọi món rồi nói vài ba chuyện vớ vẩn
– Đm vài ba chuyện vớ vẩn nó mới là chuyện đấy. Nói rõ xem tò mò vkl.
– Thì bình thường thôi. Bà chị mặc cái váy đỏ xẻ cao nhìn nổ mắt vkl, trang điểm kẻ mắt bôi son nữa chứ, xinh kinh khủng khiếp. Mà ngồi ăn đúng như kiểu người Pháp quý tộc, nhìn đã thấy sang chảnh rồi.

“Đm thằng me tây”, mình chửi trong lòng, nhưng thôi hỏi tiếp

– Rồi sao nữa?
– Thì cũng nghe mấy chuyện công việc gia đình thôi, t cũng kể chuyện nhà t ra, nói chung là nói về nhau, được cái bà ý cũng chăm chú nghe, chắc cũng không đến nỗi.
– Đm chăm chú nghe thì tất nhiên, phép lịch sự tối thiểu mà. Còn gì nữa?
– Thì đến thế thôi đm. Gọi chai vang mà bà ý uống khỏe vkl, t còn không dám uống nhiều vì sợ đỏ mặt. Ăn xong thì chia hóa đơn, rồi t gọi taxi cho bà ý về, hết phim.
– Ơ đkm đ làm gì hết?
– Đm còn gì nữa?
– Tml t đ thấy m làm gì ga lăng là sao? Ít nhất đêm lạnh như này cũng phải cho bà chị cái áo khoác của m cho đỡ lạnh chứ. Con gái là thích những thứ nhỏ nhặt như vậy lắm. Bảo đi nhớ mang não mà đ nghe.
– Ơ đkm t có kéo ghế mời ngồi rồi mà.
– Đm tất nhiên, đấy là phép lịch sự tối thiểu mà.
– Vkl, thôi t thấy ok rồi, đi ngủ đây
– Ờ. Mà nhớ nhắn tin hỏi thăm xem về chưa với chúc ngủ ngon.
– Bố m biết rồi.
– Biết cc. T đ nhắc chắc đ gì m biết.

Elisa cứ nhìn mình múa phím với tml L, quay ra hỏi mình:

– Sao rồi anh?
– Toang cmnr…


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.