Elisa có một lịch trình luyện tập thể dục dụng cụ khá dày đặc, gần như tất cả các buổi tối trong tuần em đều đi. Mình thỉnh thoảng cũng có ý định đến xem em tập luyện như nào, nhưng vì lười quá nên toàn kệ mẹ :/. Em hay tập đến khoảng 9h tối mới về, nơi tập của em cách xa trường khoảng 20 phút đi xe. Nhiều lúc cũng thấy vất vả cho em thật, nhưng em nói đấy là đam mê, em theo bộ môn này từ lúc em còn bé tí rồi. Hồi mình về nhà Elisa, nhìn trong phòng treo một đống huy chương với để tỉ cái cúp mới thấy em kinh khủng thế nào. Em nói với mình rằng ước mơ của em là một ngày được đại diện nước Pháp tại Olympics:
– Hồi bé em mơ ước thế đấy, mà giờ nghĩ lại thấy nó viển vông anh nhỉ?
– Ơ đâu có, đâu ai đánh thuế ước mơ đâu. Em còn trẻ mà, cứ chăm chỉ tập luyện như vậy, ắt sẽ có ngày thành công thôi. Quan trọng là luôn phải giữ lấy ước mơ, có ước mơ mới có động lực để làm mọi thứ.
– Nghe anh nói vậy em vui lắm. Yêu anh nhiềuuuu
Nghĩ lại về mình, mình thì chả có tài năng bỏ mẹ gì cả. À chắc trừ đá pes ra, thề với các thím hồi Asiad 2018 Việt Nam có tổ chức vòng loại pes ấy, mình tí nữa thì được đi sang Indonesia rồi, nói điêu làm chó . Còn lại có đá bóng cũng chỉ là đá với anh em. Cấp hai có học bóng ném, được đi theo đội của trường nhưng cũng chẳng ra đâu vào đâu cả. Nói chung là chẳng có gì nổi bật ngoài rất tự tin ở môn pes ra .
Một ngày Elisa nói với mình rằng: em cùng với đội sẽ đi thi một cuộc thi thể dục dụng cụ toàn nước Pháp .
– Wow, em đi thi thật luôn hả? Thế anh có suất đi xem không?
– Anh không hỏi em cũng bắt anh đi, bọn em thi đấu ở ngay Rennes này thôi.
– Thế thì tiện quá, nhất định phải đi xem người yêu anh thi đấu chứ.
Cơ mà rồi nghĩ chả lẽ lại ngồi trên khán đài một mình, vì hình như em không nói cho bọn cùng lớp đi xem thì phải. Thế là hôm đấy gọi cho thằng L:
– Lô. Sủa tốc độ lên bố đang trong trận.
– Sủa cc, thứ bảy này đi với t.
– Làm cc gì.
– Đi chơi. Đ đi bố cắt trym.
– Đm bạo lực vkl, xem đã đang dở tay.
– Ờ.
Đến hôm đấy Elisa phải đi sớm để chuẩn bị trước với đội. Mình thì sang xách cổ thằng L dậy để đi xem em.
– Đm đi đâu đây thằng l?
– Sủa ít thôi đến rồi biết
– Đến nhà thi đấu này làm clgt?
– Elisa hôm nay đi thi đấu thể dục dụng cụ toàn nước Pháp. T ngồi một mình thì biết đ gì đâu, m đi cùng anh em bàn tán cho vui.
– Cc, thằng chó phá giấc ngủ của bố. người yêu m thì liên quan đến t?
Nói thế chứ mình nhét nó vào nhà thi đấu rồi thì sao chạy được nữa, thế là tml với mình ngồi xem. Đảo mắt nhìn mấy em gái đang thi đấu mà chảy cả máu mũi, mấy em gái thân hình khúc nào ra khúc đấy, ngon từ thịt ngọt từ xương, mà cái bộ đồ thể dục dụng cụ các thím biết rồi đấy, kinh khủng khiếp . Đến lượt em, nhìn em trong bộ đồ bó sát người, lấp lánh những viên pha lê mà chỉ muốn nổ kac , nhất là cái bờ mông phổng phao trắng nõn ấy, sao mà chịu nổi đây, đêm nay nhất quyết phải đè em ra rồi . Dưới ánh đèn của nhà thi đấu, em tập trung vào bài biểu diễn của mình. Những cú lộn vòng trên không trung, những bước chân thanh thoát và những động tác uyển chuyển khiến mình há hốc mồm kinh ngạc. Không thể tin được là có thể làm được như vậy, nói không phải khen người yêu chứ nhìn không khác gì những vận động viên Olympics cả, cảm thấy nể phục em tỉ lần. Elisa biểu diễn xong, cả nhà thi đấu vỗ tay rầm rầm, mình chỉ muốn đứng lên mà hét “người yêu tôi đấy mấy ông bà” .
Đến phần trao giải, đội em được huy chương vàng . Cảm giác thật không thể tin nổi, mình thấy quá xúc động, nhất là khi thấy em được trao huy chương, đứng trên bục cao nhất và giơ cao chiếc cúp, chỉ muốn chạy xuống ôm em vào lòng mà thôi. Hết giờ thi đấu, mình chạy xuống thật luôn, em vẫn còn ngơ ngác ngó quanh, bất ngờ ôm em từ phía sau và nhấc bổng em lên cao, cảm giác thật sự tuyệt vời, cứ như mình là người chiến thắng vậy .
– Em tuyệt vời thật sự đấy, người yêu anh giỏi nhất mà!
– Em cảm ơn anh nhé. Nè, cho anh đấy!
Em vòng cái huy chương vàng vào cổ mình, cảm giác xúc động thật sự. Mình vẫn còn bế bổng em trên tay, em đã vòng tay kéo nhẹ đầu mình vào bờ môi em rồi. Giữa nhà thi đấu ấy, có một khung cảnh lãng mạn khiến ai nhìn cũng phải ghen tị, trong đó có thằng L.
– E hèm, hai anh chị xong chưa ạ? Đêm cmn rồi đấy. Chúc mừng bạn Elisa nhé, bạn tuyệt vời lắm!
– Cảm ơn L nhé, bạn cũng đi xem à?
– Tất nhiên rồi, người yêu của bạn mình thì phải cổ vũ chứ. (cái tml này, nói đ biết ngượng )
Đêm hôm đấy Elisa lại làm mình nhiệt tình vkl, em nó như được buff thêm doping sau khi thi đấu xong ý, mình còn thấy mệt lả . Các thím có biết là vận động viên thể thao có nhu cầu sinh lí cao lắm không, mình đọc báo nên biết trước điều đấy nhưng đ nghĩ em lại nhiều đến mức này. Tối hôm đấy phải nói là bủn rủn chân tay cmnl .
Sáng hôm sau, đang ngủ thì thấy có tin nhắn đến, của Sarah:
– Tối qua m đi xem thể dục dụng cụ à? T cũng thích môn này lắm nhưng lại không được tập luyện :<. M đi xem ai thế?
Bỏ mẹ, cái quái gì đây? Chợt nhận ra là mình có đăng story lúc em đang thi đấu lên fb tối hôm qua. Mà đã thế còn đ tắt tiếng điện thoại nữa chứ, tiếng chuông báo kêu làm Elisa hơi thức giấc.
– Ai nhắn vậy anh?
– Bạn anh ấy mà, em cứ ngủ đi, anh tắt chuông cho.
Em lại quay mặt vào trong tường ngủ. Rồi giờ đến Sarah.
– Bạn cùng lớp t ấy mà, hôm đấy nó đi thi đấu nên cả lớp t đến cổ vũ.
– Uồi bạn lớp m giỏi thế. Rồi bạn ấy có thắng không?
– Có chứ, giải nhất luôn!
– Quào, bạn ấy giỏi thật! Trước giờ t luôn ngưỡng mộ ai mà thi đấu thể thao giỏi lắm!
– Ừ t cũng thế, ngưỡng mộ thật sự luôn.
– M có chơi môn gì không? Có thi đấu môn gì không?
– T chỉ có esport thôi.
– Là cái gì?
– Ơ m không biết à? Là chơi game ấy, thi đấu game ấy.
– Ơ cái đấy cũng là thể thao à, giờ t mới biết.
– Lâu rồi mẹ ạ! Đấy t biết chơi mỗi cái đấy thôi.
– Ừ thế còn hơn t, chẳng biết cái gì cả, haha
Tốt nhất là không nên nhắn tin với Sarah lâu khi Elisa đang ở cạnh kẻo em lại nghi ngờ. Quẳng điện thoại đi, mình vòng tay ra, ôm em thật chặt, hai đứa lại ngủ tiếp đến trưa mới dậy.
Chiều hôm đấy đang try hard thì có tiếng tin nhắn đến, giật mình, mở ra, may quá là thằng L.
– Ê cu, chuẩn bị sắp tới có giải bóng đá đấy, đi không?
– Ngon, đang cuồng chân đây. Cho xin cái đội nào bạn ei.
Giải đấy là giải World Cup Rennes, là du học sinh các nước tạo đội theo các quốc gia để đá với nhau. Mà chủ yếu là có bọn châu Phi với châu Âu, châu Á có mỗi đội Trung Quốc với Việt Nam thôi. Lần trước Elisa rủ mình xem em thi đấu rồi, giờ đến lượt mình chứ nhỉ?
– Sắp tới anh đá giải này, em có muốn đi không?
– Cool! Có chứ, anh đá nhất định phải thắng đấy, thắng về em có thưởng.
– Uồi nghe hấp dẫn thế! Tất nhiên là phải thắng rồi!
Nói thế thôi chứ đến hôm ra sân mới thấy bất khả thi vkl, toàn bọn da đen cao to đen hôi, nó húc cho mình cái thì mình phải bay vài mét là ít, nó mà chạy thì phải cho mình hít vài cân khói. Mình xin đá tiền đạo, một phần vì mình vứt đâu cũng đá được, phần chính là đá trên cao dễ ghi bàn để còn lấy le với em . Hôm đấy mình ghi được 2 3 bàn gì đó, mà có bàn mình sút từ xa vào lưới bọn đen, bàn quyết định đưa đội VN vào vòng trong luôn, cảm giác vừa đã đời vừa tự hào vkl. Chạy đến chỗ Elisa ăn mừng, em trao mình ngay nụ hôn thắm thiết ngay giữa trận đấy, ngay giữa sân bóng, giữa ánh mắt ghen tị của biết bao anh em bạn bè . Đội VN hôm đó không vô địch được, nhưng lọt vào tới bán kết, cũng là lần đầu tiên trong lịch sử giải có đội châu Á vào đến vòng knock out luôn, cảm giác tự hào vkl các thím ạ. Nhất là khi được cử Quốc ca, tay được đặt lên ngực, nơi có lá cờ Tổ quốc, được hát bài Quốc ca, ai cũng tự hào xao xuyến! Elisa cũng đặt tay lên ngực khi Quốc ca Việt Nam vang lên, cảm giác yêu em thật nhiều, có vẻ như em đã coi VN như mảnh đất của mình rồi vậy.
– Anh tuyệt vời thật đấy! Làm được như vậy mới đúng là người yêu em chứ!
– Cảm ơn em, nhưng cũng xin lỗi đội anh không vô địch được. Em vẫn giỏi hơn anh nhiều!
– Đừng nói như vậy, anh thế này là quá tốt rồi, tối nay về em vẫn thưởng nhé!
– Uầy yêu em thế!
Trao giải xong thì ban tổ chức mời các đội ra giao lưu tiệc nướng bbq. Công nhận giao lưu với bọn đen hài vkl, chúng nó cứ làm đủ mọi trò trên trời dưới biển, rồi nghịch ngu các thể loại. Mình cũng dạy bọn nó mấy món truyền thống như múa quạt và chửi nhau. Hài nhất là thằng L dạy một thằng da đen:
– Ê nước m nói “xin chào” như thế nào?
– Là “đmm”
– Ok. Đmm L!
Mặt thằng bé thì nghệt cmn ra, mấy ông VN thì cứ thi nhau ôm bụng cười nắc nẻ. Đã thế thằng da đen kia còn dạy mấy thằng khác như vậy luôn chứ, thế là chúng nó cứ thi nhau “đmm L”, đúng là đ có cái ngu nào hơn cái ngu này, tự bóp dái bản thân luôn. Elisa cũng cười vì em cũng đã được dạy “đmm” là gì rồi. Khổ thằng L đến ngay tại thời điểm bây giờ bọn em vẫn hay nhắc lại cái chuyện đấy, bọn da đen khi gặp lại thì vẫn “đmm L”, tấu hài thật sự!
Đến tối hôm đấy thì cũng giống như tối hôm Elisa thi đấu xong thôi, nên thôi không tả nữa nhé các thím .
Hôm sau trên fb hiện thông báo: Sarah đã vào bình luận một ảnh mà bạn được gắn thẻ. Là ảnh của Elisa đăng lên, chụp những ảnh lúc mình đang đá.
– Wow m thi đấu bóng đá à? Giỏi vậy?
Khoảnh khắc ấy, cảm giác như ăn l thật sự rồi…