Đầu óc mình chẳng thể nhớ được gì nhiều nữa, nhưng nhìn những gì đang hiện ra trước mắt mình đây, mình cũng có thể biết được chuyện gì đã diễn ra đêm qua.
Tâm trí mình trở nên rối bời. Phải rồi, đáng ra khi tml L gọi mình về, mình phải về ngay chứ. Hay như Leora gọi, mình phải đi về ngay mới phải.
Vậy mà cuối cùng giờ mình lại như này, cơ sự lại xảy ra như thế.
Con bé vẫn ngủ. Giờ mà dậy chạy khỏi đây thì đúng là khốn nạn, nhưng mình chẳng muốn đối mặt với nó một chút nào nữa. Mình đành vơ lấy cái điện thoại mà lướt lướt, đã thấy tml L nhắn tin rồi.
– Đkm đang ở đâu đấy hả thằng kia? T gõ cửa phòng m mãi đ được.
Mình quay sang chụp Leora, chỉ chụp mái tóc với phần cổ thôi.
– Ai đây?
– Leora.
– Cái đkm thằng này… m giỏi vkl rồi.
– Ờ bố biết, đm giờ t rối não quá, đ biết nghĩ gì nữa.
– Ngon nhất m còn gì nữa.
– Ngon cc, t đ muốn chuyện này xảy ra một tí nào cả. T sợ vkl rồi, giờ t phải làm như nào đây?
– T chịu… Hoặc đợi con bé dậy, hoặc gọi nó dậy đi.
Mình buông thõng tay mà nhìn lên trần nhà. Nheo mắt lại mà cố gắng nghĩ ra một lí do để biện minh cho cái hành động bột phát này của mình, nhưng mà không, rõ ràng chuyện này xảy ra là từ mình cả mà. Cái đầu vẫn đau nhói từ đống bia nốc đêm qua, Leora chợt tỉnh dậy.
– Đã tỉnh rồi đấy à?
– Ừ…
– …Bạn có thể rời đi nếu muốn.
– Cái gì cơ?
– Cảm ơn vì đêm qua, nhưng trời sáng rồi đấy, bạn không định trở về phòng sao?
– Này, khoan đã, thế là sao chứ?
Leora choàng dậy, lôi vội mấy bộ quần áo trong tủ ra mặc tạm.
– Đêm qua vui lắm, cảm ơn bạn nhiều. Nhưng mà này…
– Chúng ta là tình một đêm phải không?
– Phải rồi…
Con bé thở dài, mình nhìn theo cái bộ dạng thất thểu của nó.
– Muốn ăn sáng chút gì đó không? Tôi có chút đồ ăn này.
– Được thôi.
– Tôi chưa nhìn thấy cậu bao giờ ở đây cả. Cậu là anh chàng châu Á đầu tiên mà tôi qua đêm đấy.
– Tôi cũng chưa thấy bạn bao giờ. Có thật là bạn đã học ở đây năm ngoái không vậy.
– Đúng rồi, có lẽ khác lớp chúng ta chưa gặp được nhau, mà thực ra năm nay hai ta cũng khác lớp mà nhỉ. Cậu thì cùng lớp với Louise, tôi biết rồi.
– Ừ, còn lớp cậu thì tôi vẫn chưa quen được ai cả.
– Nhớ lấy tên tôi là Leora là được.
Đến giờ mình mới nhìn quanh phòng con bé, trên tủ sách của nó bày một đống rượu bia, cứ như một cái quầy bar mini vậy.
– Nhiều đồ uống thật đấy.
– Đây hả? Tôi thường hay mang nó xuống quán bar lắm đấy, thi thoảng mấy gã ở đó hay pha chế mấy thứ này nữa. Bộ sưu tập tôi mang từ nhà đi đấy, thi thoảng tôi uống trong phòng luôn.
– Tự mở tiệc trong phòng?
– Không hẳn, uống như đồ uống bình thường ấy. Ví dụ khi làm việc tôi cũng thường hay uống chút rượu. Không hiểu sao, nhưng không có đống này tôi không sống được.
Có vẻ như Leora là một đứa nghiện rượu nặng thì phải. Trong phòng con bé còn một thứ nữa: một cái xe đẩy của siêu thị .
– Cái xe đẩy này… Cậu mang từ siêu thị về đấy à?
– Đúng rồi, tôi phải canh mãi mới trộm được từ siêu thị về đấy. Đề phòng khi tôi cần chuyển đồ gì đó thì tôi phải có cái xe này để đẩy đi cho dễ.
– Được đấy… thật may là cậu không bị bắt khi vác nó về đây.
– Số tôi may mà.
Leora vươn người ra mở cửa sổ, đúng thôi, phải đuổi bớt cái mùi cồn này đi, không thì bức bí lắm.
– Dù sao cũng cảm ơn cậu, đêm qua tuyệt lắm…
– Ừ…
– Giờ cậu thò mặt ra khỏi phòng là có khi đụng Louise đấy.
– Vậy thì sao?
– Ừm… chẳng sao cả. Tôi nói vậy thôi. – con bé vừa nói vừa nhún vai.
– Vậy… chúc một ngày tốt lành.
– Ừ… chúc một ngày tốt lành.
Ra khỏi phòng Leora, mình không chạm mặt Lou ở ngoài, một mạch chạy xuống phòng mình luôn. Đến giờ vẫn đau hết cả đầu. Leora bảo đó là tình một đêm, được thôi, như vậy hai đứa cũng thoải mái hơn, tuy nhiên thì mình cảm giác không thích cái chuyện này xảy ra lắm…
Lại chợp mắt một chút, đến trưa thì tml L gọi đi ăn trưa.
– Ngon vl nhất m rồi, chén cmn em trùm trường.
– Ngon cc chén cc. T đ ham kiểu đấy một chút nào cả.
– Ờ, thế cuối cùng vẫn chỉ là một đêm thôi chứ gì?
– Ờ, cũng may là vậy.
– T đang định bảo là tự dưng t thấy giống Eli, nhưng may mà không phải…
– Đừng nhắc đến Eli nữa.
Đúng, đó là nỗi sợ lớn nhất của mình, khi mọi chuyện cứ như lặp lại câu chuyện của Elisa năm qua. Nhưng lần này, nó đã có một kết cục khác, một câu chuyện khác rồi.
Chiều đó tml L rủ mình đi bơi, mình gọi thêm cả July đi cùng luôn vì con bé than chán với mình là ở Rennes chẳng có cái gì chơi cả. Trên đường đi ra bến xe bus ba đứa lại gặp Leora đang đi đến phòng máy.
– Chào, mọi người đi đâu vậy?
– À bọn tôi đang định đi bơi, trời đang hơi nóng quá. Còn cậu?
– Tôi phải xuống phòng máy làm nốt bài tập toán đã.
– À cái bài kiểm tra phải không? Hôm qua bọn tôi hoàn thành xong nó rồi.
– Vậy sao? Lúc nào vậy?
– Bọn tôi làm nó ở phòng máy rồi chạy ra bar luôn đấy.
– Ohh thì ra là vậy. Thôi mọi người đi vui vẻ nhé.
– Cảm ơn.
Trên đường đi July cứ níu lại mà hỏi mình:
– Này cô gái ấy là ai?
– Bạn của bọn tôi ấy mà, cùng trường nên quen nhau hết thôi.
Được đắm mình trong cái làn nước xanh và thỏa sức vẫy vùng khiến mình thấy thoải mái thật sự, cứ như được gột rửa hết mọi ưu tư buồn phiền những ngày vừa qua vậy. July công nhận thật sự xinh đẹp, không phải là chưa biết mà là bây giờ mới để ý kĩ, nhất là khi tml L nói với mình:
– Đkm July xinh vkl m ơi, kiểu thân hình sexy, gương mặt hòa trộn cả sự quyến rũ và ngây thơ, ngon hơn Gaëlle rồi.
Những ngày sau đó khi July đã về lại Paris, tất cả lại quay trở lại nhịp sống bình thường, không hơn không kém. Một ngày ở dưới quán bar tổ chức một buổi offline giới thiệu tất cả các câu lạc bộ của trường. Mình và tml L lại kéo nhau xuống, thực ra là để hóng thôi chứ cũng chẳng mặn mà tham gia cái gì cả, tính mình với nó giống hệt nhau, đều không thích mấy cái hoạt động đoàn đội lắm (đến cả hội sinh viên Việt Nam ở bên này hai đứa còn ít giao lưu nhưng vẫn chơi với nhiều người Việt). Xuống dưới thì cũng thấy bọn lớp ở dưới đó rồi, nhưng chưa kịp ra chào hỏi thì đã bị một đứa con gái kéo lại, là Leora, tay cầm cốc bia, con bé lại say cmnr.
– Này, lại đây nào, lại đây ngồi với tôi nào.
Thế là chẳng nói chẳng rằng hai đứa lại quay ra ngồi với Leora. Có vẻ như lớp mình cũng quen với con bé, đúng là trùm trường có khác, quen biết rộng thật, ai cũng phải đến chào hỏi nó. Offline đã tàn, lớp đã về sớm từ lâu vì chúng nó sợ ngủ muộn, còn mình với tml L thì nán lại chút. Mình linh cảm có thể thấy gì đó từ Leora.
– Này, m nhìn kia kìa.
– Sao?
Mình chỉ về hướng Leora đang đứng, con bé đang hôn một thằng khác say đắm không rời.
– Thấy không, Leora đấy.
– Ừ, tình một đêm của m.
– Tình một đêm của cả trường thì đúng hơn. Con bé chắc chăn cả trường rồi.
Tml L thì lắc đầu ngao ngán, mình thì thấy cái chuyện đó quá ư bình thường, hay là mình thấy thoải mái, cảm giác đúng thật sự không có gánh nặng nào trên người nữa vậy. Nhưng dẫu sao vẫn không ưa mấy cái tình một đêm cho lắm…
Hai thằng bước ra ngoài, thằng kia cũng kéo Leora ra theo. Đi qua mặt hai đứa con bé còn gọi theo:
– Này, chúc một buổi tối vui vẻ nhé!
Rồi hai đứa nó theo chân vừa đi vừa hôn về phòng con bé luôn.
Tml L rút ra một điếu thuốc mà mời mình, tự dưng hôm nay tốt bụng thế?
– Đúng là cuộc sống phương Tây… Thực ra mấy cái chuyện tình một đêm bên này cũng thoải mái mà, chắc là t chưa quen thôi. M từng ở Nga nên chắc cũng quen mấy cái này rồi.
– Ờ, nhưng dù sao nó cũng không phải cách sống của t, vụ việc của t với Leora t vẫn coi đó là một tai nạn mà thôi.
– Nói chung đó là chuyện bình thường, vậy đi. Coi như mốc thời gian đáng nhớ thôi.
Rồi thằng bé thở ra một hơi dài.
– Vậy thì… T nghĩ là t sẽ chia tay Gaëlle.
– Hả? Thật á?
– Ừ, t nghĩ t đ hợp. Bà chị thì cá tính, độc lập, còn t thì vẫn đang đi học, tương lai vẫn mịt mù vkl… Khoảng cách quá lớn, t không nghĩ mọi chuyện có thể có kết quả tốt.
– M có đang tiêu cực quá không đấy? Dù có thế m cũng phải cố gắng để cải thiện chứ? Chỉ nghĩ như vậy thôi mà đã buông xuôi rồi sao?
– T không muốn buông xuôi, nhưng phải nhìn vào sự thật. Cuộc sống này phải sống thực dụng mới tồn tại được.
– Haizz… t đ thấy m như này bao giờ cả… t cũng đ biết nói gì nữa.
Dù cho cái vụ Gaëlle với tml L là do mình gán ghép, và việc tml bỏ cuộc là cái kết hoàn hảo mà mình đã đợi bao lâu nay để kết thúc trò đùa tai quái này, nhưng quả thật, mình không muốn mọi chuyện xảy ra như này lắm, không muốn một chút nào…
– Hi vọng t với Gaëlle vẫn có thể làm bạn, như là m với Eli. Và cũng mong là Gaëlle không trách t.
– Vậy m định nói với Gaëlle như nào?
– T đành phải nhắn tin, dù đấy là cách t không muốn. Nhưng hi vọng Gaëlle hiểu, t muốn giải quyết mọi thứ càng nhanh càng tốt.
Rồi tml L soạn tin nhắn cho Gaëlle, nội dung rất dài và mình cũng không ngó được hết. Tin nhắn được gửi, hi vọng thằng bé sau chuyện này có thể cải thiện được mình. Biết mình biết ta như vậy là tốt, nhưng cũng hi vọng, khi nó có một tình yêu thật sự, chứ không phải qua cái trò đúa ác quái này của mình, nó sẽ suy nghĩ mà hành xử lý trí hơn.
Hôm sau, Gaëlle đã nhắn cái tin cho mình, là ảnh chụp màn hình tin nhắn tml L gửi cho bà chị, nội dung đúng y như những gì nó nói với mình đêm qua.
– Này? Chuyện này là sao chứ? Chị vẫn chưa trả lời nó đâu.
– Những gì nó cần nói đã nói với chị hết rồi đấy… Nó cũng nói với em như vậy tối qua.
– Vậy sao… Chị không muốn thấy cái lí do này một chút nào cả. Dù đây đúng là kết cục chị muốn, nhưng cái cách nó diễn ra… Chị cảm thấy không xứng đáng!
– Em cũng thế, nhưng cái tình thế tiến thoái lưỡng nan như này thì chúng ta có thể làm được gì cơ chứ? Em chỉ có thể khuyên nó mà thôi, nếu như sau này có cô gái nào như vậy thì mong rằng nó sẽ suy nghĩ thấu đáo và lý trí hơn mà thôi.
– Ừ, đành phải như vậy thôi, hi vọng L có thể cố gắng hơn… Ơ vậy giờ chị trả lời nó như nào đây?
– Thì chị đồng ý… và cảm ơn khoảng thời gian vừa qua… và chúc cho L có cuộc sống tương lai tốt đẹp hơn, đại khái vậy. Chị bị chia tay như nào thì giờ lặp lại như thế thôi.
– Điên à, ngày xưa chia tay chị điên thật sự ấy… Thôi cứ vậy đã, để chị trả lời nó. Vào năm học mới chưa?
– Bọn em học rồi.
– Thế Eli vẫn cùng nhóm với em à?
– Bọn em khác lớp nhau luôn rồi, nhưng mối quan hệ vẫn tốt đẹp lắm, như bạn bè thôi.
– Vậy thì tốt. Như vậy đã nhé.
– Ok.
Mở máy lướt mạng một lúc, canh giờ sao cho hợp lý, nhắn cái tin hỏi thăm tml L:
– Ê cu vậy Gaëlle rep chưa?
– Rồi.
– Như nào?
– Bà chị đồng ý, chúc t có cuộc sống tốt hơn.
Vậy là Gaëlle làm đúng như những gì mình bảo. Trò đùa quỷ quái kia cuối cùng cũng đã kết thúc rồi…