Những Pháp Sư Tuổi Dậy Thì

Chương: 486

trước
tiếp

Tất cả bọn tôi không còn thời gian mà hoang mang hay sững sờ nữa,lập tức tập hợp lại,tiếp tục sử dụng thiên địa đồng nhất để đối phó với nó. Lần này Thảo lùi ra sau nghỉ để nhường vị trí tiếp nhận lại cho Diễm.
– Diễm còn trụ nổi không.
– Được. Diễm làm được mà. Cứ để Thảo nghỉ ngơi đi.
– Được. Thảo. Nhờ Thảo dẫn thầy,sư bá,sự thúc,Tư Minh lui ra vị trí an toàn một chút. Tranh thủ hồi sức nhé.
– Thảo biết rồi mà. Mọi người phải cẩn thận đó.
Đợi tất cả lùi ra một đoạn,bọn tôi bắt đầu vào vị trí. Phía bên kia,năm con quỷ cũng dàn trận y hết. Con chủ thể có vẻ còn đắc ý,nở nụ cười đầy gian manh nhìn sang. Quả thật đây là lần đầu tiên trong đời,được tận mắt chứng kiến một con quỷ thiên biến vạn hóa,tinh thông ma thuật,lại còn có khả năng tiếp thu pháp thuật khác một cách nhanh chóng đến như vậy. Nó cũng giương thanh đao về phía trước,nhưng không phải một mà là hai. Âm khí từ bốn con quỷ còn lại truyền qua mạnh đến nỗi đã có vài phần bị thoát ra ngoài. Ở phía ngược lại,bọn tôi vừa vào trạng thái nhập thiền,cố truyền năng lượng sang cho Diễm.
– Phát kình.
Hai luồng sáng phát,một từ thanh đao,một từ đoản kiếm,cắt ngang qua nhau,tao thành một cơn địa chấn cực kì mạnh. Cây cối xung quanh đều ngã nghiêng,dưới đất bụi bay mịt mờ che khuất cả tầm mắt. Hai luồng năng lượng một âm một dương hòa quyện đang giao tranh dữ dội với nhau. Bọn tôi vẫn đang cố hết sức để chiếm lấy cục diện. Diễm vẫn đang nghiến răng cầm cự,cố tiếp nhận nhiều dương khí nhất có thể. Có vẻ như dương khí đang có phần áp đảo,hoặc là do con quỷ hơi suy yếu một chút vì dính liên tiếp những lá bùa lúc nãy,mà bọn tôi dần đẩy lùi luồng sáng của bọn chúng về phía sau. Chưa kịp đắc ý,bỗng dưng con quỷ vung thanh đao còn lại lên,một luồng sáng thứ hai xuất hiện,lần này bọn tôi không còn thứ gì có thể chống đỡ nữa.
– Buông tay ra. Tất cả mọi người chạy đi.
– Xoẹt. Bùm. Xoẹt xoẹt.
Cú buông tay đột ngột làm Diễm hơi choáng,nhỏ loạng choạng ngã nhào xuống đất. Luồng âm khí thứ hai cắt ngang qua,chia khoảng đất chỗ bọn tôi đứng khi này thành hai mảnh. Thầy cùng mọi người ở đằng cũng phải tránh né vì luồng âm khí quá mạnh. Tất cả bị văng ra mỗi đứa một hướng. Toàn thân ê buốt,cánh tay phải đau dữ dội.
Con quỷ thấy nhỏ Diễm đang nằm thở phía trước liền có ý bay đến đoạt mạng,ngay lập tức,từ đằng sau,thầy cùng sư bá và sư thúc đồng loạt chạy đến,phóng liên tiếp những lá bùa vào người nó. Con quỷ nhanh nhảu dùng thanh đao gạt phăng,tính chém xuống chỗ Diễm thì từ phía sau,Thảo lao đến với tốc độ chóng mặt,tung cú đá cầu vồng quen thuộc vào bụng của con quỷ. Một luồng âm khí lập tức tỏa ra. Thì ra nhỏ đã kẹp sẵn bùa vào chân. Không để con quỷ kịp định thần,Thảo tiếp tục kết hợp những đòn tay Taekwondo với đoản kiếm,chém tới tấp vào người con quỷ. Không hề nào núng,nó trưng bộ mặt khinh khỉnh ra,có ý vươn ngực,mặc xác cho Thảo muốn làm gì thì làm.
– Haha haha haha
Một điệu cười vừa dứt,hai thanh đao của nó đồng loạt giương lên. Thảo hồn tránh né nhưng chân trụ không vững,trượt ngã ra phía sau. Không xong rồi. Thanh đao đang kề sát đầu nhỏ. Trong tích tắc,tôi nghiến răng,lấy hết sức bình sinh,lao nhanh đến,ôm bụng nhỏ đẩy ra xa.
– Phập. Keng.
Lưỡi đao sượt qua chân tôi,va chạm xuống nền đất tạo ra những âm thanh khô khốc,điếng người. Thảo mặt cắt không còn giọt máu,nhìn tôi thở hổn hển. Khẽ ôm nhỏ vào lòng,suýt chút nữa,người con gái này đã gặp nguy hiểm rồi. Tạ ơn trời đất. Con quỷ bắt đầu chuyển hướng sang kẻ vừa phá bĩnh nó. Chính là tôi. Ánh mắt sắc lẻm như muốn ăn tươi nuốt sống. Mải mê gầm ghè,nó không để ý dưới chân,Diễm đã tỉnh dậy từ lúc nào,khẽ vươn người,nhỏ dùng đoản kiếm đâm thẳng vào bụng con quỷ,tay còn lại áp vào ngực của nó.
Con quỷ giật mình hốt hoảng,liếc mắt nhìn xuống nhưng dường như nó không hề có ý kháng cự. Buông hai thanh đao,nó ôm ngực thét lên đau đớn,ngã ngửa ra phía sau rồi nhanh chóng quay về vị trí cũ. Sự việc diễn ra khiến ai cũng thắc mắc. Không thể nào với một cú ra tay nhẹ hều như vậy,lại khiến nó tỏ vẻ đau đớn và tổn thương trầm trọng. Từ nãy đến giờ,bọn tôi đã dùng gần hết những pháp thuật của mình,thậm chí cả vòng tròn âm dương và thiên địa đồng nhất vẫn không thể khống chế hay kháng cự lại sức mạnh của nó. Kì lạ thật.
– Lấy độc trị độc. Người đến từ đâu thì về lại chỗ đó.
– Sư bá. Con không hiểu ý của sư bá.
– Sư huynh nói vậy nghĩa là thế nào.
– Lúc nãy cô bé đã vô tình chạm lòng bàn tay phải vào ngực của con quỷ. Theo thuật phong ấn,ở vị trí đó vừa có tim vừa có phổi,những cơ quan nằm trong lục phũ ngũ tạng có liên quan đến ngũ hành. Rất có thể vì vậy mà con quỷ đang tỏ ra đau đớn quằn quại. Nếu tiếp cận và áp tay vào đúng năm vị trí đã từng được phong ấn,ta nghĩ sẽ tiêu diệt được nó.
– Nhưng mà sư bá,bây giờ tụi con không còn sức để chạy nữa chứ chưa nói đến chuyện tiếp cận rồi áp tay vào người nó. Dù cho ai đi chăng nữa cũng rất là nguy hiểm.
– Các con nhìn qua bên kia xem. Nó vẫn đang ôm ngực quằn quại,đây có lẽ là cách duy nhất để tiêu diệt được nó. Trong người nó vừa mang âm dương khí,vừa tiếp nhận cả năm căn mạng trong ngũ hành của các con,sánh ngang trời đất,không có gì có thể tiêu diệt ngoại trừ nó tự hủy hoại cơ thể nó.
– Nhưng dù cho là như vậy,bây giờ xuống đó,tụi con sợ không thể địch lại bốn con quỷ nhân bản kia với tình trạng hiện giờ.
– Các con hãy dùng thiên địa đồng nhất một lần nữa,cầm chân cả năm con lại,ta và hai đệ sẽ đi xuống dưới đó,dùng đoản kiếm đánh vào đúng chỗ lục phũ ngũ tạng bị phong ấn.
– Không được. Tụi con không đồng ý chuyện này. Thành bại chưa rõ,như vậy sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng của sư bá,thầy cũng như sư thúc. Không được.
Tất cả cùng đồng thanh phản đối. Việc này quả thức tiềm ẩn quá nhiều rủi ro và nguy hiểm. Đó là chưa kể thành bại phân minh ra sao. Không thể liều mạng như vậy được.
– Ba người ta có được ngày hôm nay,tái ngộ nhau ở đây,phút giây cuối đời coi như đã trọn vẹn rồi. Không còn điều gì phải bận tâm cho kiếp sống này nữa. Các con hãy nghe lời sư bá. Cứ để ba người ta làm điều này.
– Thầy ơi. Không được. Là đệ tử,làm sao tụi con lại để thầy cùng sư bá sư thúc gặp nguy hiểm,liều mạng vì tụi con được.
– Khà khà. Giỏi. Giỏi lắm. Tuy là tông đồ,tông môn thế nhưng chuyện sinh tử không hề theo cấp bậc. Xưa này đâu có đạo lý nào như vậy.
– Nhưng….
Tôi đuối lí nên đành vịn vào lí do khác để ngăn tất cả mọi người lại.
– Nhưng giờ Thảo với Diễm đang…
– Thảo vẫn còn làm được.
– Diễm cũng vậy. Nó có hai thanh đao,tại sao Thảo với Diễm lại không hợp sức. Hai với hai. Thảo nhỉ.
– Đúng vậy.
Hai nhỏ gượng dậy,đứng thẳng lên với vẻ mặt đầy quyết tâm. Chính điều đó như tiếp thêm sức mạnh cho bọn tôi,tất cả đồng loạt đỡ nhau lên. Thầy và sư bá sư thúc nhìn bọn tôi với ánh mắt đầy từ hào,khẽ nở một nụ cười hiền hậu
– Các con. Thiên địa đồng nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.