Những Pháp Sư Tuổi Dậy Thì

Chương: 10

trước
tiếp

Bọn tôi giật mình há hốc nhìn nhỏ Yến.
– ê Yến mày không nghe ông nói bây giờ vẫn chưa được à. Có thể nguy hiểm đó. Tôi quát nó
– haha. Không sao. Không sao. Cô bé can đảm lắm. Được nếu muốn thử thì ta sẽ để con thử. Ta sẽ cho âm binh của ta mượn xác con nhé.
Nói xong thầy rót ra ba chén rượu,bày lên bàn
– con uống đi
Con Yến có vẻ e dè
– thầy ơi con…con…không biết uống rượu.
– không sao đâu. Con chỉ cần uống một ly cũng được. Âm binh của ta đủ sức mạnh để mượn xác của con mà không cần quá nhiều nghi thức.
– dạ để con thử
Nói rồi nhỏ nhắm mắt nhắm mũi uống ực phát hết ly rượu. Đặt ly rượu xuống,nó nhăn mặt,lè lưỡi trông thật tội nghiệp.
– bây giờ con nhắm mắt lại đi. Hãy suy nghĩ về nó,suy nghĩ về nó,trong lòng có ý muốn nó mượn xác.
Đợi con Yến nhắm mắt lại,miệng bắt đầu khấn,thầy đốt một nén nhang lên,lấy hủ sành lúc nãy mở ra,lần này không có khói,cũng không thấy cái bóng đen xuất hiện nữa. Bỗng dưng con Yến đứng bật dậy,một tay chống nạnh,một tay đưa lên cằm làm cử chỉ như vuốt râu,mắt vẫn nhắm nghiền bật lên giọng cười khanh khác,đặc sệt
– khà khà khà.
Bọn tôi chết điếng người,không hiểu chuyện gì đang xảy ra,đứng dậy chạy hết qua phía thầy Tâm
– thầy…thầy….ơi…bạn…bạn.…con….bị sao vậy thầy ơi
– haha. Âm binh của ta đã mượn xác của bạn con để nhập vào. Bây giờ đang thể hiện cử chỉ của nó thông qua cô bé đó.
– hả…thật…vậy hả…thầy…rồi bạn…con…có.…sao không thầy ơi.
– không sao…không sao….tuy cô bé chưa đủ năng lực nhưng việc mượn xác diễn ra trong một thời gian ngắn sẽ không ảnh hưởng xấu đến cô bé.
Nói xong thầy lấy tay dập nén nhang đi,bỗng nhỏ Yến ngã quỵ xuống đất,bọn tôi hốt hoảng chạy đến đỡ nó.
– thầy ơi bạn con…sao….sao…vậy ơi. Tôi hốt hoảng hỏi thầy
– không sao. Âm binh của ta vừa mới xuất ra,để cô bé nằm nghỉ chút là sẽ tỉnh dậy.
– dạ. Con lo quá.
Tôi đặt nó ngồi dựa ra ghế,khoảng 5 phút sau thì nó lờ mờ tỉnh lại,đưa mắt nhìn xung quanh
– con Yến tỉnh rồi tụi mày ơi. Ê Yến mày có nhớ gì không…. Tôi lay lay vai nó
– ờ…tao…tao....không biết nữa. Tự nhiên đầu nhức quá
– như vậy là sao ông ơi. Bạn con có sao không ông.
– cô bé vì mới lần đầu thực hiện nên sẽ có chút choáng váng. Không sao. Sẽ nhanh hết thôi. Cô bé,nói ta xem con có nhớ gì không.
– dạ lúc thầy bảo con uống ly rượu rồi nhắm mắt lại,con thấy đầu óc quay cuồng,tự nhiên cái người mà lúc nãy con gặp hiện lên trong đầu con,sau đó con không còn biết gì nữa cho đến khi tỉnh dậy thì thấy mọi người.
– trời mày không nhớ gì luôn hả Yến. Lúc nãy tự dưng đang ngồi mày đứng bật dậy,đưa tay lên làm vậy nè,còn cười khà khà nữa. Thằng Tài diễn tả lại cử chỉ vuốt râu khi nãy của con Yến khiến bọn tôi mém phì cười.
– vậy…vậy….hả. Tao ….không…biết…tao không biết.
– ừ nãy chính mắt tụi tao thấy như vậy đó,mày đứng khệnh khạng rồi còn cười khà khà nữa,giọng cười đặc sệt chứ không chanh chua như cái giọng bình thường của mày. Làm bọn tao giật hết cả mình. Thằng Toàn diễn tả thêm.
– thầy….thầy….vậy là khi nãy con đã cho mượn xác rồi hả thầy.
– đúng vậy. Nhưng ta chỉ để trong một thời gian ngắn,nếu lâu hơn sẽ ảnh hưởng không tốt để dương khí của con.
– dạ. Ê tụi mày tao được làm pháp sư rồi nè. Hihi
Ô trời con nhỏ chuyển trạng thái nhanh đến chóng mặt. Vừa lúc nãy còn than đau đầu chóng mặt vậy mà bây giờ tươi rói,ra điều hứng thú nữa. Nhìn điệu bộ của nó ai cũng bật cười.
– ê mày bị ai nhập nữa rồi hả
– nhập cái đầu mày. Thầy ơi con làm được rồi.
– haha được rồi. Nhưng mà bây giờ tuyệt đối không được thử một lần nào nữa cho đến khi các con hình thành đủ dương khí. Khi đó việc hành sự mới thực sự đạt được đến cảnh giới để có thể trừ tà diệt ma hữu hiệu.
Nãy giờ ngồi ở nhà thầy Tâm,chứng kiến liên tiếp những sự việc,hiện tượng kì lạ mà người ta hay bảo nó là mê tín dị đoan,là hoang tưởng vô căn cứ xảy ra trước mắt càng làm cho bọn tôi thêm say mê và hứng thú. Những nghi vấn dần dần được xua tan đi thay vào đó là niềm tin mãnh liệt vào công việc mà cả đám sẽ làm trong tương lai.
– ông ơi. Con muốn hỏi bao giờ là thời điểm chín mùi để chúng con hành sự được hả ông.
Thầy
– đừng nôn nóng. Các con hãy đợi thêm 5 năm nữa,đúng vào giờ Ngọ của ngày rằm tháng bảy,đem 4 lá bùa này đốt lên,cho nó cháy thành tro,lấy tro đó xoa vào giữa lòng bàn tay phải,nếu các con đã đủ dương khí,trong lòng bàn tay sẽ hiện lên biểu tượng âm dương . Khi đó các con đã chính thức đủ năng lực để trở thành những người thầy pháp thực thụ.
Thầy lấy ra bốn lá bùa,nhưng lần này là màu đỏ đưa cho bọn tôi xem. Trên đó vẫn ghi chữ nho nhưng không hiểu ý nghĩa là gì.
– ông ơi nói vậy bây giờ bọn con phải làm gì hả ông.
– việc của các con bây giờ thời gian rảnh rỗi cứ đến nhà ta,ta sẽ truyền dạy từ từ những đạo lý,luyện tập thuần thục cách sử dụng bùa chú,đoản kiếm. Ngày 14 tháng 7 âm lịch của 5 năm sau,các con đến đây ta sẽ đưa lá bùa đỏ này và toàn bộ đạo cụ cho từng đứa. Dù sau này các con đã hình thành trọn vẹn dương khí thì lọ “khai âm nhãn” này vẫn cần dùng đến để xác định rõ hành tung của ngạ quỷ. Nó chỉ có tác dụng trong vòng 2 canh giờ nên lúc hành sự các con phải nhớ luôn mang theo bên mình.
Tôi quay qua tụi nó,hỏi kĩ một lần cuối cùng xem có ai muốn thay đổi quyết định hay không. Dù gì đây cũng là một công việc hết sức nguy hiểm,đối diện với những thứ ma quái mà người thường không thể thấy được. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra,chỉ có tự thân cứu lấy vì hầu như khi nói ra,không ai tin tưởng mà giúp đỡ.
– tao muốn hỏi tụi mày lần cuối. Có ai muốn thay đổi quan điểm không. Đây là lí tưởng riêng của từng đứa,tao biết tương lai sau khi đạt đến thời điểm chín mùi,không ai biết chúng ta sẽ đối đầu với thứ gì,nguy hiểm,khó lường ra sao. Nếu bây giờ ai có ý định rút lui thì cứ nói. Tao muốn biết ý kiến của con Yến trước.
– tao sẽ giữ vững lập trường của mình. Lúc nãy tuy có hơi sợ sợ lẫn hoang mang nhưng mà sau khi trải qua một lần rồi,tao lại thích thú vô cùng.
– mày nên nhớ nãy chỉ là âm binh của ông tu luyện,không có ý hãm hại mày,lỡ sau này đụng quỷ dữ thì sao
– thì càng thích chứ sao,tao đã đến đây rồi thì không còn ý định rút lui đâu.
– còn thằng Toàn thì sao.
– tao đã nói với mày lúc chưa đến nhà ông rồi. Những việc mà người khác không làm được nhưng chúng ta lại may mắn có khả năng đó thì tại sao lại từ chối miễn nó giúp được người khác,tiêu diệt đi cái ác thì tao sẵn sàng.
– thằng Tài thì sao.
– tao cũng như thằng Toàn. Chí ít là cả ba chúng mày đều tham gia,tao làm sao ngoài cuộc được. Thầy Tâm đã nói nếu bốn đứa kết hợp lại,ngũ hành tương trợ khi đó sẽ tạo nên sức mạnh ghê gớm.
– được rồi. Nếu tụi mày đã quyết định như vậy,tao cũng không còn gì để bổ sung nữa,chúng ta sẽ cùng tham gia,cố gắng tu luyện cho thật tốt,đợi đến thời điểm chín mùi là hành sự.
– được tụi tao đồng ý. Ông ơi,tụi con sẵn sàng để theo ông rồi.
– haha quả là định mệnh mà. Ta đã không nhìn nhầm các con. Sau này ta có thể yên tâm mà quy ẩn rồi. Trời thương ta,tạo duyên để gặp được không những một mà là bốn đứa trẻ có tố chất khác người,có tấm lòng cao cả trừ gian diệt ác. Ta đã có thể an lòng rồi. Ta đã có thể an lòng rồi. Haha.
– ông ơi. Ông nói ở ẩn là sao ạ.
– sau này khi mấy đứa đã trưởng thành,thuần thục,sinh khí trọn vẹn,ta sẽ giao lại toàn bộ cho mấy đứa mà lui về quê nhà an phận. Ta tung hoành cả đời,phiêu bạt bốn bể,tuổi già sức yếu là không thể tránh khỏi. Lui về chốn an nhàn,ta hi vọng các con sẽ thay ta làm thật tốt việc đó. Sau này,mấy đứa có duyên sẽ gặp được một người mang mệnh Thổ,cũng có cùng chí hướng căn mạng,nhưng hòa hợp được hay không là do các con định đoạt. Nếu hòa hợp được thì sức mạnh sẽ còn đáng sợ hơn.
Sau buổi trò chuyện ngày hôm đó,nhờ những lời tâm huyết của thầy mà chúng tôi như trưởng thành hơn,thấm nhuần thêm nhiều triết lí,tâm tưởng làm người,niềm tin,mong muốn hành sự diệt gian trừ ác ngày càng nung nấu hơn khiến bọn tôi ai nấy cũng háo hức chờ đến ngày được tung hoành. Ngày qua ngày,cứ khi nào có thời gian rỗi,cả đám lại tập trung qua nhà thầy để tập luyện,học hỏi. Những ngày đi học buổi sáng thì đến vào buổi chiều và ngược lại. Càng tiếp xúc với thầy nhiều hơn bọn tôi lại học hỏi được nhiều đạo lí thâm sâu hơn về cả nhân cách lẫn công việc. Có đôi lần ông còn cho chúng tôi đi theo để xem ông hành đạo. Quả thật sự việc ngoài thực tiễn còn khó khăn,nguy hiểm hơn vạn lần lời nói. Đôi lúc phụ huynh của chúng tôi cũng có thắc mắc tại sao hay qua nhà thầy Tâm,lấy lí do vì thầy tuổi cao,lại không có con cháu nương tựa,chúng tôi muốn qua chơi với thầy cho khuây khỏa thì mọi người cũng không để ý đến nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.