Những Pháp Sư Tuổi Dậy Thì

Chương: 7

trước
tiếp

Sáng hôm sau,khi tôi còn đang mơ màng trong giấc mộng tinh,thì đã nghe láo nháo ở dưới nhà. Hình như là tiếng của ba đứa nó thì phải. Hóa ra bọn này cũng chung chí hướng lớn,hôm qua còn e dè nghi ngại mà hôm nay tập trung đông đủ thế không biết.
– Huy ơi Huy. Dậy. Dậy lên nương đã sáng rồi ai ơi.
Là giọng hát của thẳng Tài. Thú thật chơi với nó bao nhiêu năm mà đến giờ tôi vẫn không thể nào tiêu hóa nổi cái giọng vịt đực của nó.
– đợi tí tao đi toilet cái xuống giờ.
– nhanh lên. Sao tối hôm qua không ị trước đi.
Ơ cái thằng Tài còn trả treo với tôi. Vô lí thật. Đau bụng mà nó bảo biết trước thì tôi đã giàu mấy đời rồi. Kệ tụi nó gọi í ới ở dưới. Tôi lao vào toilet,chỉ một chút chần chừ thôi là mọi chuyện đã rẽ sang hướng khác. Đúng là “mọi thứ đều bớt quan trọng hơn khi bạn mắc ị – câu này Khổng Tử không hề nói”. Quên mang theo báo vào đọc,tôi lấy tạm mấy chai dầu gội đầu ngồi đọc thành phần sản phẩm,công thức chế biến cho trôi chảy. Gồng một hơi hết phần công lực từ ngực xuống ruột non qua ruột già tống thẳng đến hậu môn,gân cốt nỗi từng đường,cuối cùng tôi cũng ra được miếng cuối cùng. Quá trình đấu tranh vỏn vẹn chỉ trong 15 phút nhưng với tôi cứ như là nửa thế kỉ. Lau dọn phương tiện gây án,tôi vệ sinh cá nhân rồi tọt xuống không thôi chúng nó trông.
– tụi bây đến sớm vậy
– mày làm gì lâu thế. Đợi bắt mòn cả đít.
– tao bón. Mấy nay không ăn miếng rau nào toàn hốc thịt cá,đâm ra chúng nó mập thây,cửa chính thì nhỏ nên ra hơi khó.
– ghê quá. Tụi tao còn chưa ăn sáng. Mày cất quá trình đó vào sách giáo khoa đi. Con Yến vừa nói vừa khua tay,cứ như tôi đem mùi trên đó xuống vậy.
– ok ok. À mà tụi mày suy nghĩ thông suốt chưa. Sao hôm nay tập trung đông đủ vậy.
– tụi tao bàn kĩ nãy giờ rồi. Chuyện đến nước này không thể không theo được. Nghe nó sướng sướng sao đó mày ơi. Mày thấy tao ra dáng thầy pháp chưa. Thằng Tài trưng bộ mặt hí hửng của nó ra. Thằng này lúc nào cũng cái tật nham nhở không thể bỏ.
– tụi mày từ từ đã. Bây giờ cứ đến nhà thầy Tâm. Xem ổng nói gì,bày chúng ta cái gì,rồi sau đó hẳn tính. Nếu cảm thấy không phù hợp hoặc quá nguy hiểm,có thể rút lui. Mọi việc lúc này mới chỉ là khởi đầu,tốt hơn hết là nên thận trọng vì bây giờ vẫn chưa ai hình dung được công việc sắp tới phải làm là như thế nào.
Thằng Toàn vẫn thận trọng như mọi khi. Nhưng công nhận nó nói đúng. Mặc dù đây là việc nếu có thật thì làm được đó sẽ là điều tốt,nhưng chẳng may rẽ sang hướng khác,khi đó sẽ rất khó lường và hậu quả không ai biết được.
– tao thấy thằng Toàn nói rất có lý. Cứ đến nhà ông ấy xem sao đã rồi tính sau. Bây giờ đi ăn sáng đi,tí lỡ đói bụng đang nói chuyện mà bụng kêu rọt rọt mất lịch sự lắm.
– ừ tụi tao cũng đói lắm rồi. Do chờ mày đó. Giờ mày lo cho tụi tao ăn sáng được không. Con nhỏ Yến này vẫn không buông tha tôi
– mày thử bị bón rồi ngồi ị như tao đi,xem có tẩu hỏa nhập ma không. Mày không nghe người ta nói à,buồn ị mà không ị được,đó là một tội ác. Đúng không Toàn
– thôi thôi hai tụi bây như chó với mèo. Đi qua bà Thu ăn xôi rồi đến nhà thầy Tâm.
Cả đám ghé quán bà Thu đầu đường ăn xôi no nê rồi đến nhà thầy Tâm.
– tụi bây có cảm thấy sôi động không, ợ ợ ? Tôi vừa hỏi vừa ợ.
– động cái bàn tơ chớ động. Cảm giác nó sao sao ấy mày ơi. Cứ như lần đầu đi thi học kì. Hồi hộp,hào hứng,lo sợ. Haha.
– mày so sánh gì ghê vậy Tài. Nhưng mà đúng là bây giờ tự dưng tao cũng thấy lo lo. Không biết khi đến đó sẽ được chứng kiến thêm điều gì ma quái nữa đây. Mày nghĩ sao Toàn
– tao cũng như tụi bây thôi. Nhưng mà vẫn thấy hào hứng hơn là lo sợ. Tao có niềm tin vào thầy Tâm. Chẳng biết sao từ khi nghe ông ấy tâm sự bản thân trải qua bao nhiêu lần sinh tử,cứu giúp không biết bao nhiêu là người. Tao cũng muốn được như ông ấy. À con Yến,mày là con gái mà vẫn muốn tham gia chuyện này à. Có sợ không. Bây giờ rút lui vẫn được.
– tao đã đi theo tụi mày đến đây mà còn nói chuyện rút lui à. Nói thật sợ thì có sợ nhưng tao cũng như tụi mày,cứ thấy chuyện này nó thu hút,gây cảm giác phấn khích sao á. Tao không giải thích được. Dù chưa hoàn toàn tin tưởng nhưng tao vẫn muốn tham gia để xem cuối cùng việc mà tụi mình chuẩn bị làm là như thế nào.
– chỉ cần cả bốn đứa cùng chung chí hướng như vậy là được rồi. Cứ thử đi,biết đâu tụi mình làm được điều gì có ích cho xã hội thì sao.
– mày nói đúng đó Huy. Vì điều đó mà tao mới quyết định tham gia chuyện này. Thôi đến nhà thầy Tâm rồi nói tiếp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.