Nay ngày đẹp em chạy show rạc cả người các thím ạ. Chiều y hẹn 6h em về tắm giặt xịt thêm tí black code vào cho thơm tho chuẩn bị tới nhà em ấy chơi. Em ấy bảo về cùng nhưng em đéo, em để em ấy về trước rồi mình thong thả đi còn mua tí quà cáp. Em cũng chả biết mua cái gì thôi thì làm giỏ hoa quả ăn được luôn vào mồm nhanh gọn
7h kém 15 là em tới nơi. Sớm hơn hẹn 15p, thấy em ấy đã thấp thỏm ngóng rồi, thấy em tới phát là ra mở cổng luôn không cần gọi, khôn phết chứ đùa đâu.
Vào nhà thì bố em ấy đang xem tivi nhìn thấy em vào ông nhanh mồm hỏi trước luôn.
– Hoàng đến rồi à, ngồi uống nước
– Vâng chú ạ
Em cũng ngồi xuống ghế đặt giỏ hoa quả xuống luôn
– Cháu sang thăm cô chú tiện đường có mang ít quả biếu cô chú với em
– Bày vẽ, uống nước đi cháu nước chú vừa pha
Em ít uống nước chè, uống cafe quen mồm rồi nhưng vẫn uống và tấm tắc khen trà ngon ….
Ngồi chuyện linh tinh mấy câu thì em xin phép xuống chào mẹ em ấy ở sau nhà, bà cô thấy em thì rất niềm nở, bà mẹ từ xưa thì vẫn quý em, tính bà dễ chịu em cũng thích… lúc em đi lên thì qua phòng thằng cu em trai em ấy, cu này mới ít tuổi đang cấp 3, kém bọn em mười mấy tuổi. Cố lắm mới ra đc thằng cu này đấy. Nó thì không nhớ em vì xưa em đến chơi lúc em 15-16 nó mới 2-3 tuổi.
– Em chào anh
– Ừ chào em, chơi game hả – nhìn thấy thằng cu đang đánh lmht em cũng ngó qua tí. Đúng con yasuo huyền thoại 0/7/2 đây rồi
Em đứng xem nó đánh tiện tay chỉ cho mấy mẹo nhưng đồng đoàn kĩ năng kém vc, giáo án thầy ba cũng ko cứu đc ca này…
– Để anh chơi thử ván
– Vâng anh cũng biết chơi ạ
– xưa anh chơi mấy lần, cũng lâu rồi
Rhawngf em ngồi sang cạnh nhường chỗ cho em, em vào trận pick luôn leesin tướng gần tủ, em tủ con jarvan hơn nhưng rank thấp này đánh leesin cho đã tay
Đang đánh ranh kc xuống đồng đoàn hành bọn nó sướng vc, em xanh lét luôn, mid game đá sóng âm trúng ông nào là bay vào chỉ có lên bảng éo nói nhiều. Kda 11/1 thằng em cứ tấm tắc khen, mát cả mặt. Định làm ván nữa bón hành team bạn thì em ấy gọi lên ăn cơm
Bữa cơm có 5 người, bố mẹ em ấy, hai chị em em ấy với em nữa
– Hoàng uống rượu hay bia cháu
– Cháu uống gì cũng được chú ạ
– Thế rượu nhé
– Vâng
Bố em ấy chắc cũng là hàng tiên tửu, rót chén to mà đầy, uống không nhăn mặt. Em thì uống thuộc loại vớ vẩn thôi, cũng nhanh say lắm nên toàn phải chia làm 2 cữ. Rượu qua 3 tuần ông chú lên tiếng
– Cô chú muốn mời cháu đến chơi lâu rồi nhưng con tuyết nó cứ bảo là cháu bận lắm, mãi hôm nay mới có dịp mời cháu đến ăn bữa cơm với cô chú, các em. Tiện đây cô chú muốn cảm ơn cháu đã giúp đỡ cho con tuyết..
– Cô chú quá lời, cháu có giúp được gì đâu. Cháu mới phải cảm ơn cô chú đã mời cháu ăn cơm…
– Sao khách sáo thế, thế công việc bận lắm hả hoàng – Mẹ em ấy hỏi
– Vâng từ mùa thu đến qua tết thì bận cô ạ, nhiều khi cũng phải đi xa nữa
– Đi như đợt vừa rồi ấy hả, thế bình thường thì hay đi chụp ở đâu cháu
– Theo mùa cô ạ, cơ bản thì có đà lạt, phú quốc, vĩnh hy, vũng tàu, đà nẵng, huế, hội an…. ngoài miền bắc mình thì đi theo mùa hoa, hà giang, điện biên, sapa cô ạ
– Thế thì mấy đứa được đi du lịch suốt nhỉ
– Dạ vâng, cũng được biết đó biết đây cô ạ
– Uống đi cháu, vừa uống vừa nói chuyện
Em lại uống nửa cữ các thím ah, bố em ấy thì 1 hơi hết
– Ăn đi cháu, uống không chả ăn gì thế – bà cô tiếp cho em miếng thịt gà …
– Thế hôm nay không phải đi chụp à hoàng
– Cháu có, đi từ sáng mới về lúc nãy, hôm nay ngày đẹp nhiều đám cưới
– Thế sao cái tuyết ko đi làm về sớm thế
– Con đi với người khác anh Hoàng đi 1 mình mà. Có phải lúc nào con cũng đi cùng anh Hoàng đâu
– Con này nó lười lắm đấy cháu đừng có dễ với nó …
– Đâu cô nói thế chứ cháu thấy tuyết chịu khó mà, công việc đợt này hơi vất vả một mình tuyết là hơi quá sức nên hôm nay cháu đi mượn bạn khác 1 buổi cho tuyết đi buổi sáng thôi. Đi cùng cháu thì phải đi cả ngày, quá sức lại ốm
– hoàng làm đấy cũng đc mấy năm rồi ấy nhỉ
– Cháu đc hơn 4 năm rồi cô ạ
– Cửa hàng thuê đắt không cháu
– À cửa hàng của cháu không phải thuê cô ạ
– Giỏi nhỉ trẻ vậy đã mua đc cửa hàng riêng rồi
– Đâu cháu có bao nhiêu đâu, bố mẹ cháu cho là chính, hồi đấy cháu còn đi làm thuê lương có mấy triệu…
Rượu đã 10 mấy tuần em cũng hơi nóng trong người rồi, bố mẹ em ấy cũng ko thấy hỏi gì riêng tư cả, chỉ hỏi công việc làm ăn, thỉnh thoảng ôn lại chuyện ngày bé…
– Học chụp ảnh có khó không anh hoàng – Thằng cu em hỏi..
– Cũng không khó đâu nhưng anh nghĩ là phải có năng khuớu đấy
– Thế ngày xưa ai dạy anh
– Anh học trong trường
– Trường nào ah
– báo chí em
– Điểm có cao không anh, sang năm em thi mà cũng chưa biết thi trường nào
– Điểm thấp mà em, nhưng mà ngành này học ra khó xin được việc tốt lắm đấy, làm ngoài thì em phải giỏi, phải có năng khuớu như anh nói đấy
– Như nào biết có năng khuớu không anh
– Nếu mà không bận gì thì cuối tuần nghỉ học đến studio anh chơi anh chỉ cho, nếu mà phù hợp thì sang năm em có thể cân nhắc
– nhưng em không có máy ảnh
– Ở cửa hàng anh có máy mà, em cứ qua chơi
– Thằng này để cho anh ăn, hỏi linh tinh…
Em uống thêm được vài chén nữa thì xin thôi, thế là cũng hơi nhiều rồi, uống thêm nữa lại nói linh tinh mất hình tượng chết…
Mọi người cũng có vẻ cảm tình tốt với em, vậy cũng đỡ lo
Ăn uống xong cũng gần 10h, mải chuyện, uống mấy tuần trà xong em cũng xin phép cáo từ, nhẹ cả lòng không ai hỏi gì linh tinh
Em chuẩn bị về thì em ấy cũng thay đồ bảo đi cùng em về studio luôn, nhà bao việc… em ấy bảo bố mẹ em ấy có mấy thứ cần chuẩn bị, mai đi sớm nên tối em ấy sẽ ngủ bên cửa hàng luôn, em ngại quá cũng phải xin phép cho có lệ, bố mẹ em ấy ko ý kiến gì, chỉ dặn mang theo áo ấm ko sáng đi sớm lại lạnh, đang gió mùa