-Không đâu, em hiểu họ, cả anh T nữa, anh biết anh ấy là người thế nào, anh ấy có thể sẽ gây rắc rối cho anh
– em lo xa rồi, dù sao cũng là bạn cũ, chắc không đến nỗi đâu, mà nếu nó muốn đánh anh thì anh cho nó đánh cũng đc chả sao cả, đánh mãi cũng chán ấy mà
– Không, em không muốn có chuyện gì với anh
– Em đừng lo, anh cũng ko phải dễ bắt nạt đâu, anh không phải dân anh chị như nó, anh cũng chả biết đánh nhau nhưng sợ nó thì anh không, anh bảo vệ được em, em tin anh là được
Em ấy chẳng nói gì, úp mặt vào em thút thít….
Nhà chồng cũ em ấy đúng là phức tạp thật, ngày xưa thời ông nội giàu lắm, giàu trọc phú luôn ấy, quen thói sống trên đầu trên cổ người khác rồi, khu nhà em ai cũng ngại nhà đấy, nhưng là xưa thôi, giờ cũng mạt rồi. Xưa lấy tiền đè người giờ thì lấy mác con cháu toàn nghiện mới họa sĩ ra dọa người…. hổ già cũng để nấu cao chứ làm đc gì…. em thì hiền lành từ bé nhưng anh em bạn bè cũng quý, sợ thì em chả sợ, ông già em trước cũng to vl, họ nhà em xưa thì nghèo chứ giờ cũng có thế lực chứ phải giỡn đâu, kiểu tao yếu nhưng anh em tao đông

Mà chắc em ấy cả nghĩ thôi, chả lẽ bỏ nhau bao năm rồi em ấy yêu ng khác nó đánh người ta à, ngày xưa chơi cùng nhau em thấy nó cũng là thằng soings được mà, sau này nghiện ngâoj vào thì em không chơi nữa cũng chả rõ…..
Em chưa biết nói thế nào, nằm nghĩ mất mấy phút
– Tuyết này
– Dạ
– Em đừng lo mấy cái vớ vẩn đấy, chẳng có chuyện gì đâu, mà nếu có thì anh cũng sẽ biết cách giải quyết thôi, anh có ohair trẻ con đâu mà
– Nhưng em sợ lắm, rồi nhỡ họ nói linh tinh ra xấu mặt bố mẹ thì em biết nhìn mặt bố mẹ sao, bố mẹ anh là người có học có địa vị…
– Bố anh về hưu rồi, mẹ anh cũng sắp rồi, mà bố mẹ anh hiểu chuyện mà, không ai trách em đâu
Em ấy im lặng không nói gì, em nghĩ em có tài thuyết phục các thím ạ, em phục em vl
Lúc này em mới sực nhớ là còn bó hoa hồng ngoại của em vẫn vứt trong xe….. em kêu em ấy chờ xong phóng xuống hầm lấy luôn….
– Này, anh tặng em này
– Ơ hoa ạ, sao tự dưng lại tặng em hoa
– Thì kỉ niệm mà, nay là ngày đầu tiên yêu nhau còn gì
– cảm ơn anh, lâu lắm em mới được tặng hoa
– Điêu, bao năm nay ko có anh nào theo à
– Dạ cũng có, mà em không nhận
– Nhận rồi thì là người yêu anh rồi nhé
– Anh ăn gian
– Thế không yêu à, không yêu thì trả hoa đây
– Đây, chả thèm – em ấy quay mặt đi luôn…
– Thôi anh đùa đấy, he he
Em sà luôn vào, ôm em ấy đỡ em ấy nằm xuống giường…. Đoạn sau thì thôi các thím biết rồi nhỉ
Xong việc nằm ôm nhau em ấy lại thủ thỉ
– Anh Hoàng ơi
– Ơi
– Anh yêu em thật không
– Thật mà
– Em có thể làm mọi điều anh muốn, sao anh nhất định muốn em làm người yêu anh
Đm cứ hỏi toàn câu khó vl, em lại phải nghĩ mất giây lát, em chỉ là thợ chụp ảnh chứ có phải hiền triết đâu toàn hỏi mấy câu hack não
– Anh sợ mất em…. ôi em phục em sát đất, em nghĩ ra một câu hay ho vc, đi vào lòng người các thím nhỉ
Em ấy có vẻ hài lòng lắm, cười cười xong ngủ lúc nào chả biết…