Cô Gái Năm Ấy Chúng Ta Cùng Theo Đuổi....

Chương 11: Update 10

trước
tiếp

Nhiều bác trách em em xin nhận, đúng là em cũng có 1 vài cái chần chừ thật. Nhưng ko phải em có ý chơi bời gì đâu, em cũng chả phải loại ngoan hiền gì, gọi là biết làm biết chơi, nhưng chơi tùy chỗ. Với em ấy em tuyệt đối có sự tôn trọng, xưa thế nào giờ như vậy, dù yêu hay là không yêu thì cũng trân trọng tình bạn bấy nhiêu năm. Mà em yêu em ấy thật…. đôi lúc em cảm thấy nhát nhát không dám tỏ tình, mỗi lần nói chuyện riêng mà dính tí tình cảm là em ấy hay nói là anh đừng có yêu em… em sợ em tỏ tình rồi mối quan hệ này sẽ không giữ được, thôi thì yêu hay không cũng chả chết, cơ mà nếu em ấy bỏ việc thì em khá là lo lắng, em muốn em ấy ở vị trí mà em có thể bao bọc được… cơ bản là vậy các thím ạ….
Hôm trước các thím hỏi em vụ cái nhẫn, em cũng thật thà hỏi lại em ấy mà éo ngờ lại giận.
Update buổi chiều em rủ về nhà em chơi, nay 20/11 mẹ em giáo viên, làm bữa cơm gia đình….. em ấy đòi em qua nhà đón ấy, em ngại vl ra, em éo thích bố em ấy, mà ông ấy ngày xưa cũng ghét em vl nhưng chả còn cách nào
7h em chải chuốt bóng lộn lên đường, thằng em trai em thì chả phải đi đưa đón đâu xa, linh idol lúc nào chả ở studio…..
Từ studio em tới nhà em ấy cỡ 6km, xong về nhà em là 1km nữa….
Em chả nhớ bao năm rồi, lần cuối em tới nhà em ấy chắc em cỡ 15-16 tuổi, vậy là cũng 15 năm rồi… lối vào vẫn như xưa, đi qua sân nhà thằng H … thấy bố nó đang xỉa răng xem ti vi em phi lướt qua luôn….
Nhà em ấy vẫn như năm xưa không thay đổi gì nhiều, rất cũ và nhỏ….
– alo
– anh đứng cổng
– vâng chờ em tí em ra đây
….. lẽ ra bấm chuông thì lịch sự và đàng hoàng gấp đôi nhưng không có chuông các thím ah
Em ấy mặc bộ váy kiểu vintage màu xanh xám, em rất thích kiểu này, nhìn dịu dàng mà vẫn lịch sự…
– anh đến sớm thế
– sớm gì hơn 7h rồi, hẹn bố mẹ anh 8h mà
– vậy đi thôi anh
– chờ anh vào chào bố mẹ em một tiếng, đã tới đây rồi
– thôi đi không muộn
– nhanh thôi
Em vào nhà em ấy 1 mình, à nhà em ấy thì em chỉ không có cảm tình với bố em ấy thôi chứ mẹ em ấy thì theo em nhớ là tính rất dễ chịu, em khá là thích
– cháu chào cô chú, cô chú còn nhớ cháu không
– Hoàng à, sao không nhớ, trước ngày nào chả chơi ở đây với thằng H, ngồi uống nước cháu…. Bố em ấy có vẻ cũng ko đến nỗi không ưa em như xưa, vậy cũng mừng các thím nhỉ
– Thằng này giờ cao to đẹp trai ghê nhỉ, ngày xưa còi dí đen nhẻm ra…. mẹ em vẫn vô tư như ngày nào, có nét thật thà
– Thôi để hôm khác cháu uống, nay chỗ cháu có chú tiệc liên hoan cháu tiện đường đón em tuyết, tiện vào chào cô chú. Khi khác có thời gian cháu lại đến chơi…
Bố mẹ em ấy cũng chả giữ, chỉ nói qua loa đi sớm về sớm, đừng rượu chè… xơ bản là đơn giản hơn em nghĩ, hay là tại em nhìn có uy tín vl
Quà em ấy đã chuẩn bị sẵn nên bọn em cũng quay về luôn, em cũng đã báo trước ông bà già rồi, thằng em chắc cũng kể lể rồi nên em không lo gì phía bố mẹ em, ông bà cũng biết ý lắm, chỉ lo em ấy ngại thôi
Em về tới thì thằng em với linh idol đang bày đồ ăn rồi, con linh thì nó cũng nhẵn mặt bố mẹ em rồi, tính nó lại tự nhiên nữa chả khác gì người trong nhà, em lo cái đấy đấy, thành ra mỗi tuyết là khách..
Bà già em thấy tuyết đến thì cũng tay bắt mặt mừng, bà già em hiền lắm, tính vô cùng dễ chịu, chiều con chiều cháu. Bà già với em ấy thì cũng hay gặp nhau luôn, mấy đứa cháu em ấy là bà già em dạy … em ấy nói chuyện lễ phép, cũng chúc mừng bà già các kiểu. Bà già em cũng quý, hồi bé hay đến chơi ngoan ngoãn bà già em cũng có cảm tình từ xưa rồi
Em chả hóng chuyện, lảng vào bếp dặn hai đứa kia thể hiện ít thôi…. em ấy chào ông già em xong thì cũng vào bếp sắp đồ cùng linh idol.
À con 1 nhân vật quan trọng nữa, là con gái em  nhưng hôm nay cháu đi với mẹ cháu, mẹ cháu là giảng viên đh ạ, nên nay cháu đi liên hoan chúc mừng mẹ. Vậy cũng tốt, đỡ 1 nguồn áp lực cho em ấy
Bàn ăn nhà em hơi nhỏ, đành nhường ông bà già ngồi cạnh nhau, em với thằng em mỗi thằng 1 đầu, 2 em gái ngồi cạnh nhau….
Ông già em cũng phát biểu đôi lời, cái này thành lệ hằng năm rồi….
– Hôm nay nhà mình làm bữa cơm chúc mừng mẹ các con, hai thằng về đúng giờ vậy là rất tốt, còn dẫn cả bạn về bố mẹ rất vui, linh thì hai bác đã biết rồi, tuyết là bạn của Hoàng từ hồi đi học hai bác cũng biết rồi, lâu lắm rồi mới tới chơi, hai bác rất cảm ơn 2 đứa…. cảm ơn cả 2 con trai, công việc bận rộn nhưng phải biết hướng về gia đình, bữa cơm sum họp dù bận cũng phải có mặt như hôm nay, nhất là Hoàng nhé…..
Bố em bộ đội về hưu ạ, thỉnh thoảng là lại thuyết giảng như thế, rất hay chỉnh em vì em không có tính kỉ luật….
Bữa cơm cũng vui vẻ nhẹ nhàng, hai đứa kia nói nhiều nên không khí cũng sôi nổi, ông già em uống rượu lưng tầm là hay kể chuyện ngày xưa đói khổ, đào khoai trồng sắn các kiểu em với thằng em nghe mãi chán lắm rồi nhưng linh với tuyết thì khá thích thú, quê gốc em miền sông nước, người ở đây cũng khó biết những cái chuyện đấy…. được lưng buổi thì thằng em đã ngấm rượu, mặt đỏ như gà
– Bố mẹ, anh Hoàng, con có chuyện này muốn báo cáo.
…….
– Chả là thế này, con với em Linh có tình cảm với nhau được lâu rồi, con đã báo cáo anh Hoàng, hôm nay con dẫn về chơi cả báo cáo luôn với bố mẹ…
Em nghĩ bụng nó có báo cáo mình lúc éo nào đâu….
– Yêu nhau thì tốt, bố mẹ ủng hộ, lớn cả rồi bố mẹ cũng không có gì phải nhắc, tự biết yêu thương nhau bảo ban nhau, khi nào thấy tình cảm chín muồi thì báo bố mẹ 1 tiếng là xong – Bà già said
– Lớn rồi yêu đương là chuyện tốt, nhưng thằng quân phải phấn đấu nhiều, có người yêu rồi sau này có gia đình là phải biết hướng về gia đình, 25 tuổi là bay nhảy đủ rồi đấy, nào thế thì lại cụng ly chúc mừng con trai út …..
Con linh nó đỏ mặt cứ cúi gằm xuống các thím ah, em buồn cười éo dám cười, ngày thường nó lúc nào cũng toe toét nay ỏn ẻn nhìn dị vc
– thế còn Hoàng thì sao
– Con sao ạ
– Thì có gì đổi mới chưa
– con á, chưa u ạ, còn đang tìm con đường cách mệnh
– Mày chỉ linh tinh, 30 tuổi đầu rồi đấy, còn định lông bông mãi à…
– Thì con cũng có muốn đâu….
– Tuyết với thằng Hoàng ngày xưa thân nhau như thế bác còn tưởng sau này chúng mày yêu nhau …. bà già vẫn không buông ạ. .
– Cháu với anh Hoàng là bạn thôi ạ – em ấy rượu không uống mà mặt đỏ hơn em các bác ạ
– Anh Hoàng với chị Tuyết ngày xưa thích nhau, chính cháu nghe được bác ạ – linh idol đã qua cơn bĩ cực và lấy lại phong độ vốn có….
– Bác cũng đoán thế, cái tuyết sau này ít đến thằng hoàng buồn hẳn…..

– thôi cụng ly, lớn lắm rồi, nhìn các em mà học, anh lớn đừng để bố mẹ nhắc, uống xong ly này ra bật đầu lên hát vài bài…. ông già em say rượu là hay đòi hát các thím ạ, nhưng hầu như là không hát bật dàn lên xong ổng ngủ là vừa

Tiệc tàn dọn dẹp cũng gần 10h, em chở em ấy về, hai đứa kia chở nhau về studio trông nhà. À không phải yêu nhau xong bọn nó ở với nhau đâu, bình thường chúng nó cũng vẫn ngủ studio…..
Trên đường về thì em với em ấy cũng nói chuyện linh tinh thôi, em ấy cứ khen ông bà già em vui tính, dễ gần. Còn cứ nhắc lại mấy chuyện ngô khoai của ông già xong cười ngặt nghẽo làm em cũng buồn cười theo dù nghe thuộc lòng rồi
Đường cũng gần, xong em cũng quay về studio luôn, nay bận không ngủ nhà mấy…
Em linh thì chuẩn bị máy móc mai nó có lịch, thằng em thấy em về thì gạ làm lon bia cho rã rượu…. nghe hợp lý
– Anh định thế nào
– Thế nào chuyện gì – em vừa bấm đt nt cho tuyết vừa nc với thằng em, nay có tí men, em định tất tay các thím ạ, được ăn cả ngã ăn mì, sợ đếch gì
– Thì anh với chị tuyết ấy, cứ nhùng nhằng mãi vậy à
– Tao cũng chả biết, theo mày thì như nào hợp lý
– Tình cảm anh em biết được
– Thì yêu, nhưng rồi sao, theo mày, cứ nói đi anh mày sẵn sàng bớt chút thời gian nghe xem
– Yêu thì yêu đi chứ sao, hôm nay mất công dẫn về rồi không tuyên bố luôn đi, lỡ dịp
– Đã nói gì với nhau đâu mà tuyên bố
– Anh hâm à, sao còn chưa nói, thế từ hôm trong phú quốc cũng không có gì à
– Cái gì cũng có, chỉ có nói yêu nhau là không
– Anh phải nói đi, mang tiếng chết, ai lại thế…
– tao cũng định vậy, đang nhắn tin đây….
– Yên tâm đừng hồi hộp, chị tuyết cũng yêu anh, em đã đoán trước được hết rồi
– Chưa chắc nhé, yêu nhưng chưa châc nhận lời đâu
– sao thế
– tuổi mày chưa biết được… cái này em chém hù nó chơi thôi, thực ra em cũng ko hiểu lý do em tuyết từ chối nữa là nó
Thằng em chán đi ngủ, em cũng chán, nằm mẹ luôn phòng khách nt: em cop cái đoạn nt ra đây cho ae đọc luôn khổ mất công kể


Bạn có thể dùng phím mũi tên để lùi/sang chương. Các phím WASD cũng có chức năng tương tự như các phím mũi tên.